Vụng trộm cùng nữ nhân viên Kawakita Saika vú to, cũng như mọi khi, Chuyến công tác cùng em thư ký Kawakita Saika vắng chồng lại ăn đòn, lần này có lẽ là đau nhất đời. Mình ăn 1 xiên của 1 thằng, nông thôi nhưng chảy rất nhiều máu, thằng bé xiên mình mặt cũng tái mét – Đúng là “không đánh được người mặt đỏ như vang, đánh được người mặt vàng như nghệ”. Trật tự phường đến, bọn kia thấy vậy thì chạy hết để lại một đống chiến trường, mình thì ngồi phệt xuống đất, Chúc thì chỉ biết khóc, Phương thì 1 tay gọi taxi 1 tay giữ chặt vết đâm của mình. Lũ bạn thì còn mỗi thằng D ở lại, cả lũ lên xe truy bọn kia. – Bạn làm cái gì đấy? – Phương hỏi Chúc. – Tớ gọi cho bố mẹ Cường – Bạn điên à? Chưa đến mức ấy. – Phương giật điện thoại của Chúc ném xuống đất. Taxi đến – Phương: Bạn lên trên ngồi để tớ ngồi dưới,